Lũ lụt đã xảy ra tám ngày, dân chúng Giang Nam lầm than, khắp nơi ai oán. Nếu nói có ai vui mừng, e rằng chỉ có các thương nhân buôn lương thực lớn nhỏ ở Giang Nam mà thôi, sau trận lụt, giá lương thực tăng vọt, tính đến hôm nay, chỉ trong tám ngày ngắn ngủi, giá một thạch thóc đã tăng lên đến một nghìn ba trăm ba mươi văn tiền.
Tuy họ đã mất hơn một nửa số lương thực dự trữ trong trận lụt, nhưng chỉ trong vài ngày không chỉ thu lại vốn mà còn kiếm được đầy bồ đầy chậu, lợi nhuận của tám ngày này đã bằng cả nửa năm trước.
Huyện thành Tĩnh Nam, buổi sáng mặt trời đã lên cao. Thái chưởng quỹ của Phong Thái lương phô chắp tay sau lưng, mặc một chiếc áo bào mới tinh, thong thả đi từ phủ của mình đến lương phô, vừa đi vừa dùng tăm xỉa răng.
Trong khi phần lớn người dân Giang Nam đang đói rét khóc than, thì những ngày này gã lại sống sung sướng vô cùng, ngày nào cũng ăn như thể đón năm mới. Cũng phải thôi, mấy ngày nay kiếm được quá nhiều tiền, chỉ cần một chút rơi ra từ kẽ tay là đã có thể tuỳ tiện sắp một bữa ăn, không cẩn thận là lại vượt tiêu chuẩn, nào là gà vịt cá thịt, sơn hào hải vị, bữa nào cũng ăn như đón năm mới. Chỉ cần có tiền, bất kể là lúc nào, muốn ăn là có thể ăn được. Vịt quay hôm nay vị không tệ, chỉ là hơi dắt răng, lát nữa phải nói với Lão Trương một tiếng, tay nghề nấu nướng này vẫn cần phải nâng cao thêm…